Kể từ khi đổi tên chính thức năm 1990, Premier League (Ngoại hạng Anh) đã chứng kiến rất nhiều thương vụ chuyển nhượng đình đám. Tuy nhiên trong số đó, vẫn có những phi vụ khiến người ta không khỏi lắc đầu ngao ngán mỗi khi nghĩ đến.
5. Adrian Mutu, tiền đạo, chuyển đến Chelsea từ Parma (2003)
Là một trong những bản hợp đồng đầu tiên của kỷ nguyên Abramovich tại Stamford Bridge, Adrian Mutu được hy vọng sẽ hợp tác cùng Herman Crespo tạo nên một hàng công chắc chắn cho nửa xanh London. Anh đã có một mùa giải ra mắt thành công tại Chelsea với 6 bàn thắng và 8 pha kiến tạo trong mùa giải 2003/2004 nhưng lại chỉ có 2 lần ra sân dưới thời HLV Jose Mourinho. Nguyên nhân do đâu? Chính là ở việc Mutu đã dương tính với việc sử dụng cocaine.
Mutu bị cấm thi đấu 7 tháng, sau đó Chelsea đã giải phóng tiền đạo của họ. Sau nhiều lần kháng cáo, tòa án đã phán quyết Mutu nợ Chelsea số tiền lên tới 17 triệu Euro.
4. Bosko Balaban, tiền đạo, chuyển đến Aston Villa từ Dinamo Zagreb (2001)
7 triệu Bảng có thể không phải là một số tiền lớn với giá trị chuyển nhượng ngày nay, nhưng vào năm 2001, nó là thương vụ lớn thứ 23 cho 1 CLB ở Premier League, nó tương đương với việc Leicester City đã chi 30,1 triệu Bảng cho Ayoze Perez hồi năm ngoái. Theo thống kê của Transfermarkt, đây là mức phí lớn thứ 6 mà Aston Villa chi cho một cầu thủ ở thời điểm đó. Dựa vào các báo cáo năm 2002, phần lớn phí chuyển nhượng sẽ trực tiếp về tay Balaban.
Hợp đồng của Balaban có thể là một trong những hợp đồng ít ảnh hưởng nhất trong lịch sử giải đấu cao nhất nước Anh. Anh đã phải mất 8 tháng mới có một trận đấu chơi trọn vẹn 90 phút. Cầu thủ người Croatia chưa bao giờ được đá chính, không ghi được bất kỳ một bàn thắng nào và chỉ xuất hiện 138 phút trong 8 lần ra sân, anh được Dimmo Zagreb mượn lại sau một mùa giải bết bát.
Nhưng điều đáng ngạc nhiên là Balaban không đổ lỗi cho Aston Villa vì những thất bại của anh khi còn ở đây.
3. Ricky Alvarez, tiền vệ, chuyển đến Sunderland từ Inter Milan (2015)
Ban đầu, Ricky Alvarez ký hợp đồng với Sunderland dưới dạng cho mượn với giá 900 nghìn Bảng vào năm 2014. Bản hợp đồng cho mượn có điều khoản bắt buộc Sunderland phải mua Alvarezz vào cuối mùa nếu họ trụ hạng ở Premier League thành công. Cái đầu gối trái khó chịu không ngăn được Alvarez vượt qua buổi kiểm tra y tế, anh chỉ chơi được 13 trận sau khi bị chấn thương đầu gối phải, nơi anh đã phải trải qua phẫu thuật nhiều năm trước đó. Sunderland đã cố gắng để không phải mua đứt anh, họ tuyên bố chấn thương đầu gối phải không có trong thỏa thuận ban đầu như đầu gối trái.
Điều này làm mọi chuyện trở nên tồi tệ. Nỗ lực của Sunderland thất bại, đồng thời, để củng cố chỗ đứng của mình, họ đã không đề nghị ký hợp đồng với Alvarez, điều này cho phép cầu thủ người Argentina đến Sampdoria theo dạng chuyển nhượng tự do. Sunderland đã chi 9,5 triệu Bảng cho một cầu thủ rời khỏi CLB ngay sau đó.
2. Danny Drinkwater, tiền vệ, chuyển đến Chelsea từ Leicester City (2017)
Năm 2017, khi ký hợp đồng với Chelsea, Drinkwater vẫn là nhân tố chủ chốt ở hàng tiền vệ của Leicester City. Vào thời điểm đó, Chelsea đã ký hợp đồng với anh sau khi Ross Barkley từ chối cập bến Stamford Bridge. Nhưng ít nhất họ đã hy vọng Drinkwater có thể là tiền vệ trong đội hình xoay tua của mình, bởi ở năm trước đó anh là một phần trong mùa giải đáng kinh ngạc của Leicester.
Nhưng mọi chuyện rõ ràng đã không tốt đẹp như kỳ vọng. Cựu học viên Manchester United chỉ có được 12 lần ra sân trong mùa giải đầu anh khoác áo Chelsea. Ở mùa giải sau đó, anh không còn phù hợp với kế hoạch của HLV Maurizio Sarri, anh được trao cơ hội đá duy nhất ở Community Shield. HLV Frank Lampard cũng không trao cho anh nhiều cơ hội sau khi chính thức trở thành HLV Chelsea.
Sau khi được cho mượn tới Burnley và Aston Villa, có vẻ mọi chuyện còn trở nên trầm trọng hơn. Đến Burnley, Drinkwater đã đánh nhau ở mọt hộp đêm sau khi bị cáo buộc anh đã cố gắng đưa bạn gái hậu vệ Kgosi Ntlhe (đang đá League 2) về nhà và bị chấn thương mắt cá chân. Drinkwater chỉ xuất hiện một lần trong trận đấu với Burnley. Trong 4 lần cùng Villa, anh phải chịu trách nhiệm về hai bàn thua trong trận thua 6-1 trước Manchester City trước khi bị đưa trở lại Chelsea sau khi húc đầu một đồng đội trong buổi tập. Với báo cáo là 100.000 Bảng mỗi tuần cho Drinkwater, thật khó cho Chelsea sẽ tìm ra cách nào để thoát khỏi bản hợp đồng thảm hại nhất của họ.
1. Ali Dia, tiền đạo, chuyển đến Southampton theo dạng chuyển nhượng tự do (1996)
Câu chuyện về Dia có cảm giác như thể nó đến từ một vũ trụ khác. Một người đàn ông gọi cho HLV của Southampton khi đó là Graeme Souness nói mình là Cầu thủ xuất sắc nhất thế giới George Weah. Tiền đạo của Milan muốn giới thiệu Ali Dia, anh họ của anh, cho rằng anh vừa ghi hai bàn cho Senegal tuần trước và đã chơi cùng Weah ở Paris Saint-Germain trước khi trải qua năm 1995 ở giải hạng hai Đức. Anh ấy sẽ là một triển vọng thú vị nếu bất kỳ điều nào trong số đó là sự thật. Dia thực sự là một sinh viên đại học 31 tuổi, người chỉ thỉnh thoảng chơi bóng đá chứ không thuộc giải đấu.
HLV Souness đưa Dia vào thử việc. Những ngày sau đó, ông ấy đã điền tên anh vào băng ghế dự bị trong trận đấu với Leeds ở Premier League. Thật ngạc nhiên, sau một chấn thương, Souness đã tung Dia vào sân thay Matt Le Tissier ở phút 32. Sự nghiệp ở Premier League của Dia kéo dài 53 phút trước khi Souness thừa nhận sai lầm của mình và thay Dia ra sân.
Dưới góc nhìn của Southampton, đây là vụ chuyển nhượng tồi tệ nhất trong lịch sử. Từ khía cạnh trung lập, đây là một trong những điều tuyệt vời nhất. Ngày nay, không có cách nào mà một sinh viên đại học có thể gọi điện thoại cho một HLV Premier League. Dia đã dành số thời gian trên sân ở Premier League vào năm 1996 "nhiều" như Drinkwater đã làm cho Burnley. Sẽ không bao giờ có thể xuất hiện một Ali Dia khác.